https://c23lyvanlam.camau.edu.vn


NỖI LÒNG NGƯỜI LÁI ĐÒ

Là một giáo viên nhiều năm đứng lớp, đồng thời nhiều năm làm công tác chủ nhiệm- nhất là chủ nhiệm lớp 9- bản thân tôi luôn trăn trở một điều: Đó là hiện tượng HS bỏ học!
NỖI LÒNG NGƯỜI LÁI ĐÒ

Cho dẫu bất kì lí do gì, là HS lớp 9, cái tuổi “ Ăn chưa no, lo chưa tới”, các em rời ghế nhà trường trong độ tuổi 14,15 với mớ kiến thức nhỏ nhoi kia, liệu rằng các em sẽ làm được gì đây khi ra đời?! Chưa kể, một số em có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn:  mồ côi cha mẹ, bố mẹ ly hôn, gia cảnh ngặt nghèo…. thì ai là người chăm lo, quản lí, hướng nghiệp… ai là người uốn nắn, bảo ban, dìu dắt … dể các em không lạc hướng trên đường dời; Để các em không trở thành gánh nặng cho gia đình và xã hội?! …. Mang nặng  nỗi niềm băn khoăn, trăn trở đó khi chúng tôi đành bất lực buộc phải chấp nhận sự lựa chọn của các em. Dẫu rằng chúng tôi đã làm hết khả năng, trách nhiệm của mình !
 

tri an


          Với nỗi niềm trăn trở khôn nguôi ấy, tôi xin gửi gắm vào trang thơ này . Và xem như một cách giãi bày tâm tư của một GVCN. Và cũng xin gửi bài thơ này tặng cho các em HS đã và đang có ý định rời “con thuyền ước mơ” của mình.

 

                                       NỖI LÒNG NGƯỜI LÁI ĐÒ

 

                                                                               Trả em trở lại gia đình,

                                      Là tôi chấp nhận rằng: Mình đã thua!

                                                Mỗi năm một chuyến đò đưa

                                      Thu về đón khách, hạ đưa sang bờ.

                                                Thuyền tôi không lỡ chuyến đưa

                                      Mà sao hành khách vẫn chưa đến bờ.

                                                Tuổi em còn quá dại khờ,

                                      Sang sông để lụy đôi bờ đón,  đưa.

                                                Tuổi em đây đủ lớn chưa?

                                      Mà sao lên vội chuyến đưa giữa dòng!

                                                Bỏ lại bao giấc mơ hồng,

                                      Bao nhiêu thành quả vun trồng bấy lâu.

                                                Vắng em, đò đã nhẹ phao

                                      Mà tôi, lòng nặng nỗi đau chèo đò!!!

 

Tác giả bài viết: Tạ Ánh Minh

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây